KHÔNG GIAN TRÒ CHUYỆN
Trưa cuối tuần, Quỳnh Anh có hẹn với Linh ở quán cơm tấm. Quán cơm rộng rãi và rất mát mẻ, thích hợp để ngồi lâu, vừa ăn vừa trò chuyện. Khách ăn cơm cũng khá là chậm rãi, như tận hưởng những giây phút thảnh thơi hiếm hoi của ngày chủ nhật.
Quỳnh Anh và Linh đều gọi cơm tấm sườn-chả-trứng, kèm thêm một chén canh rong biển thịt bằm. Quán cơm này treo rất nhiều bảng quảng cáo, là các câu chuyện về sứ mệnh, cơ duyên sáng lập và giá trị mà họ cam kết với khách hàng. Âu cũng là cách mà quán tạo nên cảm giác chuyên nghiệp.
Thật ra, đối với Quỳnh Anh thì cơm tấm ở đâu cũng khá giống nhau, cũng thịt nướng, cũng trứng ốp la, và cũng là cơm từ gạo tấm thôi. Được cái, quán này phù hợp với mục đích vừa ăn trưa vừa thong thả trò chuyện với bạn bè. Quỳnh Anh có biết khối quán cơm tấm thơm ngon đậm đà hơn nhưng quá chật chội và nóng nực. Thời nay đi ăn thì không gian và sự thoải mái trở nên quan trọng hơn.
SỰ QUAN TÂM ĐÚNG CÁCH CHÍNH LÀ MÓN QUÀ QUÝ GIÁ
Hôm nay Quỳnh Anh trông Linh rất vui vẻ, ánh mắt cứ hấp háy sáng trong, khuôn miệng cứ mãi treo những nụ cười. Linh kể tối qua team đồng nghiệp tổ chức sinh nhật cho Linh, và món quà chính là niềm bất ngờ vô cùng đối với Linh. Một món quà khiến Linh phải rưng rưng.
Đó là bộ xếp lego mô phỏng bức tranh Starry Night – Đêm đầy sao của danh hoạ người Hà Lan, Vincent Van Gogh.
Linh là người rất mê dòng tranh theo trường phái ấn tượng của Van Gogh, đặc biệt là tác phẩm Starry Night. Và xếp lego là sở thích khi rảnh rỗi của Linh.
Cách đây mấy tháng Linh cũng có chia sẻ hình ảnh bộ lego mô phỏng bức Starry Night cho Quỳnh Anh. Lúc đó hai đứa đều nghĩ chắc chỉ có thể đứng từ xa mà ngắm thôi, vì bộ này khá đắt. Với nữa là bộ lego này thuộc phiên bản giới hạn, ở Đông Nam Á hình như chỉ bán tại một sự kiện triển lãm ở Singapore thôi.
Quỳnh Anh biết tính của Linh mà thích cái gì là đi đâu cũng chia sẻ niềm yêu thích đó với tất cả những người cạnh bên. Vậy nên cũng dễ hiểu là vì sao các bạn đồng nghiệp trong team đã tìm mọi cách để mua cho được bộ lego này tặng cho Linh nhân dịp sinh nhật 33 tuổi.
Đúng là một món quà chứa đựng sự quan tâm ngập tràn đối với Linh.
ĐƯỢC GỘT RỬA BỞI CƠN MƯA MÁT LÀNH
Lúc này hai đứa mê mẩn nói về cuộc đời của Van Gogh, là một cuộc đời tài hoa yểu mệnh. Ông mất năm 37 tuổi khi đang bị cách ly trong nhà thương điên. Những bức tranh cuối đời của Van Gogh là những bức tranh khiến người ta thoát ly khỏi thế giới thực tại như cái cách mà Van Gogh xoá đi những song sắt từ căn phòng của mình trong bệnh viện tâm thần.
Tranh của Van Gogh sử dụng màu vàng là chủ đạo. Ông mê mẩn màu vàng, vàng lúa vàng kim vàng ánh mặt trời, hoa vàng rơm vàng biển vàng. Người ta đồn đoán rằng có lẽ thị giác của ông bị ảnh hưởng từ các loại thuốc điều trị bệnh tâm thần, khiến ông nhìn thấy rất nhiều điểm vàng.
Quỳnh Anh bày tỏ sự nuối tiếc cho cuộc đời của Van Gogh. Ông không có điều kiện thuận lợi để phát triển tài hoa như Leonardo Da Vinci. Da Vinci với bức hoạ nụ cười mỉm như có như không của nàng Mona Lisa làm say đắm bao con tim người xem.
Lâu lắm rồi Quỳnh Anh mới có được một cuộc chuyện trò với cảm giác lâng lâng như vậy. Cảm giác nói về chủ đề mình yêu thích và nhận được sự đồng điệu từ người bạn trong cuộc trò chuyện. Quỳnh Anh thấy tâm hồn được bay bổng cùng với nghệ thuật.
Vậy mới hiểu vì sao các nước Âu Mỹ rất chú trọng đầu tư vào các viện bảo tàng nghệ thuật, vào thư viện. Khi được đắm chìm trong nghệ thuật, văn học, tri thức thì tâm hồn bỗng chốc giàu có, tâm trí như được gột rửa bởi cơn mưa trong lành mát lạnh.
KHOẢNH KHẮC HẠNH PHÚC CHÍNH LÀ TRI KỶ
Trước đây Quỳnh Anh rất hy vọng mình có thể có được một người bạn tri kỷ. Nhưng bạn tri kỷ là một cơ duyên khó có.
Giờ đây Quỳnh Anh nghiệm ra, dễ có hơn chính là tạo ra những cuộc trò chuyện tri kỷ. Là những cuộc chuyện trò mà ở đó chúng ta có thể hào sảng, khoáng đạt. Chúng ta nói, chúng ta nghe, đều bằng sự hân hoan bởi niềm vui thích từ tận tâm can. Và khi đó, chúng ta thật sự sống, thật sự hiện hữu trong cuộc trò chuyện. Đó phải chăng chính là khoảnh khắc tạo nên tri kỷ?