QUÃNG ĐƯỜNG DÀI SẼ TRỞ NÊN NGẮN LẠI…
Hôm nay gia đình An dự định ăn tối ở ngoài, luôn tiện ghé lấy hai cái đồng hồ đã gửi thay pin ở tiệm đồng hồ – mắt kính vào hôm qua. Lúc đi trời chẳng có dấu hiệu gì của một cơn mưa to ầm sẽ đổ ào tới rất nhanh sau đó.
Con gái An ngồi ở giữa, đang ngân nga bài hát Chú thỏ con yêu thích của bạn í. An và con gái rất thích hát, lúc ở nhà hay khi trên đường đều cùng nhau hát những bài hát trendy. Đó cũng là cách làm cho chặng đường dài trở nên ngắn lại.
Ban đầu vợ chồng An định ăn ở quán bún quậy Phú Quốc, nhưng gần đến nơi thì chồng An đổi ý muốn ăn bò né – bò quanh lửa hồng. Quán bò này nằm dọc theo vỉa hè của một con hẻm kế bên uỷ ban nhân dân phường. Vỉa hè vừa rộng rãi lại sạch sẽ và thoáng mát.
CƠN MƯA RÀO ĐỔ ẬP
Vừa mới vào chưa ngồi ấm chỗ thì gió từ đâu ùn ùn thổi tới mang theo đống lá rụng rơi. An chạy vội ra xe máy đang đậu phía bên kia đường, lấy áo mưa và nón bảo hiểm về để trên ghế cạnh bàn ăn.
Dãy bàn ăn kê sát tường, ở trên có mái che cuộn di động. An nhìn mái che này chắc cũng chỉ đỡ ướt chút nào thôi. Mưa to quá cũng tạt tứ phía cho xem.
Lúc này quán cũng khá đông khách, ngồi kín hết dãy tổng cộng khoảng 7-8 bàn gì đấy. Cơn mưa đổ ầm xuống một cách đột ngột, gió thổi càng ngày càng mạnh. Món ăn cũng vừa ra đến nơi, nóng hổi ngon lành.
TRẢI NGHIỆM “ĐẶC BIỆT”
Gia đình An vẫn tận hưởng bữa tối rất hoan hỉ dù thỉnh thoảng mưa cũng tạt những hạt nước li ti vào mặt. An ngồi ngoài che cho con gái, chồng An ngồi đối diện. Bé con không bị ướt nên vợ chồng An cũng yên tâm, chứ lỡ ướt lạnh lại đổ ốm thì khổ.
An nói với con gái, đây là trải nghiệm không dễ gì có được đâu. Ăn tối vỉa hè gặp cơn mưa rào bất chợt thế này, mưa có tạt ướt nhưng vẫn không ảnh hưởng lắm việc mình tận hưởng trọn cái ngon của bữa ăn. Đây đúng là sự may mắn vừa vặn.
MƯA GIÓ LÀ CHUYỆN CỦA TRỜI, HÂN HOAN LÀ CHUYỆN CỦA NGƯỜI
Lúc ấy chồng An bảo mưa to thế này mà trông ông chủ quán vẫn rất tươi, lại thấy nở nụ cười. An gật gù, mưa to quá nên chưa có thêm khách mới ghé vào ăn, ông chủ có thể nghỉ ngơi dăm chục phút.
Mưa Sài Gòn mà, lát nữa tạnh thì khách lại đông thôi. Chắc ông chủ cũng nghĩ vậy nên đâu buồn bực làm chi, cứ nhìn cuộc đời bằng ánh mắt tích cực. Mà dẫu buồn bực cũng đâu làm gì được cơn mưa của trời đất. Mưa đến là đến, đi là đi thôi.
Gia đình An ăn xong thì trời cũng ngớt mưa nhưng cả nhà vẫn nán ngồi lại chờ cho tạnh hẳn. An lấy áo mưa khoác cho cả An và con gái cho đỡ lạnh. Ai ngờ ấm áp quá đỗi. Bé con còn được An mặc thêm cho cái áo khoác hoodie trùm luôn đầu. Dù trời vẫn còn mưa nhưng hai mẹ con An lại tạo nên một khoảng không gian ấm áp. Đây cũng là cách để tận hưởng hiện tại.
An nghĩ, điều gì mình có thể chuẩn bị và làm cho tốt thì mình cố gắng, còn điều gì mình chẳng thể tác động được thì mình thuận theo thôi. Như cơn mưa rào bất chợt này vậy. Dù mưa lạnh đổ ào, ông chủ quán vẫn rất vui vẻ làm điều ông đang làm, còn gia đình An vẫn rất vui vẻ tận hưởng bữa tối đặc biệt cùng nhau.